|
| Trạm y tế xã An Ngãi Trung (Ba Tri) được đầu tư xây dựng khang trang. Ảnh: H.Hiệp |
Năm 2016, nhằm khắc phục tư tưởng thụ động, ngại khó, trông chờ, nói nhiều làm ít trong thực hiện nhiệm vụ, chức trách được giao, đặc biệt là để thực hiện thắng lợi Nghị quyết (NQ) Đại hội X và NQ Đại hội XII của Đảng, Đảng bộ có nhiều đổi mới trong công tác chính trị, tư tưởng.
Những kết quả phấn khởi
Trước hết là trong triển khai quán triệt thực hiện NQ, chỉ
thị của Đảng có đa dạng và có đổi mới. Cụ thể, trong triển khai NQ Đại hội X và
các NQ chuyên đề của Trung ương, đồng chí bí thư cấp ủy, thường trực cấp ủy và
thủ trưởng các cơ quan, đơn vị trực tiếp báo cáo; cán bộ, đảng viên học NQ đều
phải viết thu hoạch; cấp ủy phân công bộ phận đọc, đánh giá, phân loại các bài
viết thu hoạch và tổ chức học đồng loạt trong thời gian ngắn, không kéo dài lê
thê nhiều tháng như trước đây.
Đối với các NQ, đề án, chỉ thị cụ thể hóa thực hiện NQ Đại
hội X thì với hình thức tập huấn báo cáo viên, các đồng chí trực tiếp giúp Tỉnh
ủy chuẩn bị nội dung các văn bản là báo cáo viên truyền đạt. Xây dựng chương
trình hành động, kế hoạch thực hiện thì không chung chung như trước đây. Quán
triệt, cụ thể hóa thực hiện NQ Đại hội X Đảng bộ tỉnh, đồng chí Bí thư Tỉnh ủy
trực tiếp nghiên cứu, chỉ ra 113 đầu việc và được cô đọng trong 2 NQ chuyên đề,
7 chỉ thị, 4 đề án với những quan điểm, mục tiêu cụ thể, lấy ý kiến thống nhất
trong Thường trực, Ban Thường vụ và Ban Chấp hành Đảng bộ và triển khai quán
triệt thực hiện. Cấp huyện và cơ sở cũng chỉ ra đầu việc, xây dựng các kế hoạch
ở những lĩnh vực chưa được đề cập; đối với những lĩnh vực cấp huyện và cơ sở đã
có chương trình rồi thì chỉ bổ sung những nội dung còn thiếu để lãnh đạo thực
hiện.
Cách đổi mới này đã tạo được sự đồng thuận, ủng hộ của
các đồng chí cán bộ hưu trí, cán bộ, đảng viên và nhân dân. Bước đầu đạt một số
kết quả tích cực, đó là nâng cao vai trò của cấp ủy và người đứng đầu cấp ủy
trong việc lãnh đạo, chỉ đạo triển khai quán triệt và cụ thể hóa thực hiện NQ,
chỉ thị của Đảng chất lượng tốt hơn. Khắc phục được tình trạng cử báo cáo viên
đi báo cáo nhiều nơi mà chỉ có một đề cương nội dung như nhau, không sát đối tượng
và hạn chế trong liên hệ thực tiễn, nên nội dung báo cáo thiếu sinh động. Nâng
cao ý thức của cán bộ, đảng viên trong học tập NQ, vì mỗi cán bộ, đảng viên dự
học đều phải viết thu hoạch, cho nên ý thức học nghiêm túc, tích cực hơn, vì muốn
viết thu hoạch đạt yêu cầu phải nắm chắc NQ.
Trong xây dựng chương trình, kế hoạch hành động cụ thể
hóa thực hiện NQ có bước tiến bộ. Nội dung cụ thể hóa thể hiện rõ hơn: mục tiêu
cụ thể; nhiệm vụ cụ thể, giải pháp cụ thể và đặc biệt là có phân công tổ chức,
cá nhân, chịu trách nhiệm thực hiện. Nói chung là chương trình, kế hoạch, chỉ
thị, NQ chuyên đề mang tính hành động cao hơn; khắc phục được phần nào việc sao
chép, lý luận chung chung như trước đây.
Còn một vài hạn chế
Việc đổi mới này tuy đạt kết quả bước đầu, nhưng vẫn còn
bộc lộ những hạn chế nhất định. Đó là: một số đồng chí bí thư cấp ủy, người đứng
đầu cơ quan, đơn vị thiếu đầu tư nghiên cứu, chuẩn bị nội dung báo cáo chưa tốt
nên trong báo cáo chỉ bám vào đọc đề cương là chính, trình bày một cách dàn trải,
thiếu nhấn mạnh trọng tâm, thiếu liên hệ thực tiễn, nên thiếu tính hấp dẫn,
chưa đạt yêu cầu. Bên cạnh một bộ phận cán bộ, đảng viên ý thức tốt trong việc
tham gia học tập và nghiêm túc trong viết thu hoạch thì vẫn còn một bộ phận học
và viết thu hoạch thiếu nghiêm túc, sao chép lẫn nhau, viết qua loa đại khái (tỉnh,
huyện, xã đều có).
Dù xây dựng chương trình, kế hoạch cụ thể hóa NQ có điểm
mới, cụ thể, tính hành động cao, nhưng vẫn còn tình trạng sao chép, nhất là ở
cơ sở. Việc sao chép này thể hiện ở mấy điểm, tỉnh định ra 113 đầu việc, thì
huyện đề ra từ 70 - 94 đầu việc, xã đề ra từ 60 - 80 đầu việc. Điều đáng nói là
có những đầu việc không xuất phát từ nhiệm vụ và tình hình thực tế cơ sở, địa
phương, ngành mà sao chép là chính, rồi ban hành các kế hoạch cũng chung chung
và sẽ không bao giờ đi vào thực tế cuộc sống tại địa phương, ngành và có những
việc là của tỉnh, cấp cơ sở không bao giờ làm được.
Từ cực này chuyển sang cực khác, đó là từ chỗ mỗi nơi đều
xây dựng kế hoạch, tỉnh có kế hoạch, huyện có kế hoạch, xã có kế hoạch vừa chồng
chéo, vừa trùng lắp, gây lãng phí, mất thời gian, để giảm áp lực cho địa
phương, tỉnh chủ trương nội dung nào xã có rồi thì triển khai thực hiện, không
cần văn bản nữa. Thế thì trong thực hiện các chỉ thị, NQ, đề án cụ thể hóa thực
hiện NQ Đại hội X Đảng bộ tỉnh, có nơi giữ cách làm như cũ, tất cả đều xây dựng
kế hoạch, có nơi có văn bản bổ sung, có nơi không có bất kỳ văn bản nào và cũng
không vận dụng đưa vào NQ năm để lãnh đạo thực hiện. Vậy thì các quan điểm, chủ
trương của NQ, chỉ thị của Tỉnh ủy được vận dụng thực hiện ra sao? Và khi sơ, tổng
kết thì căn cứ vào đâu để sơ, tổng kết, đây cũng là vấn đề đặt ra.
Những hạn chế nêu trên, xuất phát từ nguyên nhân chủ quan
là chính, đó là tâm huyết và trách nhiệm của người đứng đầu, cấp phó người đứng
đầu và tập thể cấp ủy, ban lãnh đạo trong lãnh đạo, chỉ đạo một số ngành, địa
phương, cơ sở chưa được thể hiện đúng mức, tư duy làm việc theo lối mòn, thiếu
tâm huyết, ngại khó; đó là sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống
của một bộ phận cán bộ, đảng viên chưa được khắc phục.
Tiếp tục nghiên cứu đổi
mới theo hướng tích cực, đa dạng hơn
Trước hết, về công tác triển khai, quán triệt các NQ, báo
cáo viên, bí thư cấp ủy, chủ tịch UBND, phó bí thư cấp ủy các cấp là người trực
tiếp báo cáo, giới thiệu quán triệt các NQ, chỉ thị của Đảng; trừ một số NQ
chuyên đề mang tính chất nghiên cứu có hệ thống thì có thể mời báo cáo viên là
những người có điều kiện nghiên cứu sâu về lĩnh vực để báo cáo. Người đứng đầu
từng cấp, cơ quan, đơn vị là những người nắm bắt và am hiểu sâu, rõ mặt mạnh, yếu,
hạn chế của ngành, địa phương mình lãnh đạo, phụ trách, như vậy trong quá trình
quán triệt sẽ liên hệ thực tiễn sát hơn so với báo cáo viên không phải là người
trực tiếp lãnh đạo ngành, địa phương. Cũng từ đây mà chủ trì xây dựng chương
trình, kế hoạch thực hiện sẽ thuận lợi và sát thực tế hơn - người đứng đầu trực
tiếp gợi ý, chỉ đạo xây dựng chương trình hành động, kế hoạch thực hiện hay
giao cho cơ quan tham mưu, giúp việc trên từng lĩnh vực chuẩn bị và lấy ý kiến
góp ý rộng rãi trong cấp ủy, những ngành, đơn vị liên quan, nhằm đảm bảo tính
khả thi cao, tránh được tình trạng sao chép như vừa qua và hiện nay.
Để khắc phục tình trạng nhiều báo cáo viên đọc tài liệu
như vừa qua thì các đồng chí báo cáo viên cần phải đầu tư thời gian nghiên cứu
quán triệt, nắm chắc, hiểu rõ về quan điểm, nhiệm vụ, giải pháp của NQ mà mình
sẽ báo cáo và tự chuẩn bị một đề cương để báo cáo; không thể sử dụng đề cương
chung hoặc đề cương của người khác mà có thể báo cáo rõ, cô đọng hay được.
Cần nghiêm túc phê bình những trường hợp cán bộ, đảng
viên thiếu nghiêm túc trong tham gia học tập NQ, viết thu hoạch theo kiểu đại
khái, cần thiết thông báo phê bình bằng văn bản đến chi bộ, đảng bộ để phục vụ
cho kiểm điểm, nhận xét, đánh giá cán bộ cuối năm. Đặc biệt là trong tổ chức
các lớp quán triệt NQ thì phải do tập thể Ban Thường vụ, Thường trực Tỉnh ủy và
người đứng đầu cấp ủy chủ trì, lãnh đạo, chỉ đạo.
Thiết nghĩ đây là những giải pháp căn cơ trong việc nâng
cao chất lượng học tập, quán triệt và cụ thể hóa thực hiện NQ cần tiếp tục thực
hiện. Tuy nhiên, đây không phải là vấn đề đã đóng khung mà tùy điều kiện từng địa
phương, đơn vị mà đề ra giải pháp tích cực theo hướng chủ động, sáng tạo để đạt
hiệu quả tốt nhất.