(Tặng Hội KHKT Cầu đường Bến Tre)
Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi.
Đưa anh vào giấc ngủ tuổi thơ
Nhịp cầu vào lời ru của mẹ
Lời ru buồn thăm thẳm ầu ơ
Cùng chiếc cầu qua tháng năm lặng lẽ
Anh lớn lên vào du kích giữ làng
Phá chiếc cầu ngăn bước chân quân giặc
Đêm đêm đưa bộ đội sang sông
Chiếc xuồng nhỏ nhịp chèo khua khoan nhặt
Thôn xóm thanh bình
Dòng sông trào nước mắt
Mừng vui ngày đoàn tụ
Anh tất bật làng trên xóm dưới
Xẻ gỗ bắc cầu qua khúc sông sâu
Những cây dừa cụt đọt
Hóa thân thành nhịp cầu ván đóng đinh
Lũ dữ tràn về năm Thìn cơn ác mộng
Chiếc cầu trôi theo dòng nước bạo tàn
Anh lại đi gõ cửa từng nhà
Tìm đến bạn bè trong Nam ngoài Bắc
Cho những chiếc cầu bê-tông vững chắc
Nối lại đôi bờ, nối lại tình thân.
Ôi đẹp sao
Chiếc cầu mới làm duyên soi mình trên mặt nước
Nghe âm thanh tiếng nói mặt cầu
Bước run run in dấu chân của mẹ
Rầm rập ấy - đoàn tân binh rất trẻ
Bước tung tăng lũ trẻ nhỏ đến trường
Còn mai này ai lưu luyến tiễn đưa
Trên mặt cầu, đây bước chân bịn rịn
Mười ba năm rồi Hội của các anh
Kết nợ duyên cùng những khúc sông sâu cuộn chảy
Đẻ ra những chiếc cầu nghĩa tình thân thương ấy
Tôi đến muộn và thơ tôi đến muộn
Xin một lần mừng tuổi Hội chúng ta.
Tháng 11-2013