Nỗi đau từ một tai nạn giao thông

15/09/2009 - 12:55

Sáng 27-8-2009, hội trường TAND tỉnh Bến Tre chật kín người. Hôm nay, tòa phúc thẩm  xét xử vụ án tai nạn giao thông làm chết người tại xã Châu Bình, huyện Giồng Trôm. Đứng trước vành móng ngựa, gương mặt bị cáo Hùng trông hốc hác, mắt quầng sâu.  

Theo hồ sơ, khoảng 11 giờ ngày 16-3-2009, Lạc Huỳnh Thanh Hùng (SN 1973)  điều khiển xe lôi máy chở ván gỗ từ thị xã Bến Tre về xã Châu Bình, Giồng Trôm. Tới khu vực ấp 7, xã Châu Bình, xe hàng cồng kềnh của Hùng đã lấn sang lề trái, gây tai nạn giao thông. Hậu quả, làm anh Nguyễn Văn Nam (SN 1967) chở bà Nguyễn Thị Thạnh (71 tuổi) trên xe máy cùng tử vong. Lạc Huỳnh Thanh Hùng bị truy tố về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ” theo điểm đ, khoản 2, Điều 202 Bộ luật Hình sự (mức định khung hình phạt từ 3 năm đến 10 năm tù). Ngày 5-6-2009, TAND huyện Giồng Trôm xét xử sơ thẩm,  tuyên phạt Hùng 2 năm tù và bồi thường cho các bị hại hơn 60 triệu đồng, gồm tiền mai táng phí, chi phí điều trị và cấp dưỡng cho hai người con của anh Nam (31,2 triệu đồng). Hùng kháng cáo, yêu cầu giảm nhẹ hình phạt và xin được hưởng án treo.
Tại tòa phúc thẩm, bị cáo Hùng thành khẩn: “Bị cáo mong Tòa giảm nhẹ hình phạt cho hưởng án treo, để bị cáo được ở nhà, đi làm có tiền mà trả nợ…”. Tòa hỏi lý do bị cáo xin giảm nhẹ hình phạt. Hùng khai: “Bị cáo đã có bằng lái xe. Hôm đó, xe chạy qua khúc đường thì bị lún nên lạc tay lái, tai nạn xảy ra ngoài ý muốn của bị cáo và bị cáo đã thỏa thuận bồi thường tiền ma chay, điều trị cho gia đình các nạn nhân 30,7 triệu đồng”.  Tòa hỏi: “Là người có bằng lái, chở 52 tấm ván gỗ, mỗi tấm có chiều ngang 2,5 tấc với chiều dài 3,5 mét, dầy 2 phân, bị cáo có biết rất dễ gây tai nạn không?”. “Dạ biết”. Tòa vấn tiếp: “Tòa án cấp sơ thẩm thấy bị cáo có nhiều tình tiết giảm nhẹ nên đã xem xét, hạ khung hình phạt đối với bị cáo, xử phạt hai năm tù là đúng”. Nghe Tòa nói, Hùng rươm rướm nước mắt. Theo Bản án sơ thẩm số 20/2009/HS-ST ngày 5-6-2009 của TAND huyện Giồng Trôm, hành vi của bị cáo Hùng là lỗi vô ý khi tham gia giao thông, đã gây tai nạn làm chết hai người, do vậy cần phải xử nghiêm nhằm để răn đe, phòng ngừa chung. Tuy nhiên, sau khi gây tai nạn, bị cáo Hùng đã tích cực phụ giúp cứu chữa cho các bị hại, thỏa thuận bồi thường thiệt hại, gia đình bị hại có đơn xin bãi nại cho bị cáo; bị cáo là người có nhân thân tốt, hoàn cảnh gia đình nghèo, thành khẩn khai báo và sự cố mặt đường bị lún (không có biển báo)… nên bị cáo được xem xét áp dụng hạ khung hình phạt, xử phạt Hùng 2 năm tù (mức hình phạt thấp nhất đối với tội này là 3 năm tù)…
Ngồi ở hàng ghế phía dưới, chị T (vợ của bị hại Nam) và chị M (vợ của bị cáo Hùng) cùng tâm trạng đau khổ. T mất chồng, phải một mình nuôi hai con nhỏ. Còn M, vừa phải chạy tiền để bồi thường cho các bị hại, vừa phải nuôi ba đứa con nhỏ  trong hoàn cảnh túng thiếu, và chồng chị sắp phải ngồi tù.
Được nói lời sau cùng trước khi hội đồng xét xử vào nghị án, Hùng khẩn thiết: “Xin hội đồng xem xét giảm nhẹ hình phạt, cho hưởng án treo, để bị cáo không phải ngồi tù, ở nhà đi làm mà có tiền trả nợ”. Cuối cùng, hội đồng xét xử đã giữ y án sơ thẩm, tuyên phạt Hùng với mức án như trên.

H.Đ

Chia sẻ bài viết

BÌNH LUẬN