Thơ viết gửi mẹ đồng bằng
Hỏi con còng gió đi rong chốn nào
Cánh đồng khô gió rì rào
Hoàng hôn chín đỏ trời cao cúi nhìn
Tàu dừa lả ngọn nằm im
Uốn cong mình giữa lặng thinh đất trời
Ai buồn ru nhịp à ơi ...
“Lạy trời mưa xuống cho tôi cấy trồng”
Nước nhiễm mặn cá ngược dòng
Con đường quê vắng chiều không tiếng cười
Nỗi lo âu của cuộc đời
Hiện lên gương mặt muôn người thân yêu
Vết hằn trên trán đăm chiêu
Đưa bàn tay chạm bóng chiều vỡ tan
Ruộng đồng nứt nẻ khô rang
Đêm rưng rức nhớ chảy tràn cơn mê
Thương câu vọng cổ xàng xê
Nhịp, phách rơi giữa bộn bề lo toan
Dòng cảm xúc trôi miên man
Thèm cơn gió lạ thổi ngang cuộc đời
Khuya nằm nghe tiếng thở dài
Giật mình mẹ hỏi nghe đài báo chưa
Vài hôm nữa chắc có mưa
Hình như gió đã chuyển mùa ngoài xa
Chờ tin áp thấp đi qua
Bấy nhiêu thôi cũng vỡ òa niềm vui.
Đình Thu